Trời đã sáng, ánh mặt trời ló rạng, chiếu sáng bầu trời đầy sương mù, mọi thứ mờ mờ ảo ảo đều trở nên rõ ràng.
Thạch Nhất hoạt động tay chân, ngồi xổm một canh giờ, chân đã tê cứng. Cậu bé nhăn nhó vẫy tay, đá chân.
Cửa nhà họ Bạch mở ra, một nam tử trẻ tuổi đi từ bên trong ra, trông có vẻ nho nhã lịch sự, cho người ta cảm giác rất dễ gần.
Thạch Nhất quay đầu nhìn thấy cảnh này, cậu bé vội vàng chạy chậm theo sau. Thấy Bạch Liễu chuẩn bị lên xe ngựa, cậu bé bất chấp tất cả, lập tức nhặt hòn đá dưới đất ném về phía đó.
“Khoan đã, Bạch công tử.”
Hòn đá vừa hay rơi trúng đầu người đánh xe, người đánh xe xoa đầu hùng hổ: “Con nhà ai ném đá lung tung thế hả? Công tử cẩn thận một chút, ngài mau vào xe ngựa đi, đừng để bị ném trúng.”
Vừa nói hắn vừa xoay người nhìn, con nhà ai mà hư thế chứ? Thế nào hắn cũng phải đánh cho một trận nhớ đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT