"Tộc trưởng, anh họ, vì sao lại thiếu tận một trăm lượng, có phải có gì nhầm lẫn không?" Trần Tiểu Mễ nói.
Tộc trưởng Trần Định cũng không rõ lắm chuyện Trần Cảnh vì sao lại thiếu tận một trăm lượng bạc. Lão thái thái nói Trần Cảnh bị người lừa, nhưng lời lẽ hàm hồ, không nói rõ rốt cuộc bị lừa thế nào, trong thôn lại có nhiều lời đồn đại Trần Cảnh nghiện cờ bạc.
Có thể xác định là Trần Cảnh thật sự thiếu tiền, hơn nữa lại quá hạn không trả có khả năng sẽ bị người ta đánh chết. Trong thôn đã có không ít người biết Trần Cảnh thiếu tiền là vì đề thi giả, nhưng mọi người đều ngầm không nói với người nhà Trần thị, cho nên Trần Định vẫn chưa rõ chuyện này.
Trần lão thái thái có chút tức giận nói: "Ngươi quản nhiều làm gì, bạc này ngươi có bỏ ra cũng phải bỏ, không bỏ ra cũng phải bỏ, ngươi không bỏ ra thì ngày mai ta sẽ đi treo cổ ở cửa tiệm ngươi."
Trần Tiểu Mễ liếc nhìn Trần lão thái thái nói: "Cha ta năm đó vào núi, bà cũng nói như vậy, chớp mắt một cái cha ta đã chết bao nhiêu năm rồi. Bà nội, nếu bà bị anh cả chọc tức muốn treo cổ thì cháu cũng không tiện ngăn cản."
Tộc Trần mở từ đường, không ít người trong thôn đến xem náo nhiệt. Trần Tiểu Mễ vừa nói xong, không biết người ngoài tộc nào lại bật cười, Trần lão thái thái tức khắc bị chọc tức đến run người.
"Ngươi hỗn đản!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play