Lưu Quý Dũng thấy người Đại Thạch Thôn tới đoạt công việc, ít nhiều gì cũng có chút khúc mắc.
Bất quá, hắn cũng không phải người Đại Thạch thôn, hiện tại người Đại Thạch thôn đều ra mặt, ông đương nhiên không thể đắc tội với người khác ngay trên địa bàn của người ta.
Lưu Quý Dũng âm thầm oán trách nhi tử của không dấu được chuyện, người ta hỏi tiền công liền nói toạt ra. Lưu Võ thấy lão cha trừng mắt nhìn mình, hắn cũng chỉ có thể xấu hổ vò đầu.
Lưu Võ là người có sao nói vậy, năm lần bảy lượt bị người ta bắt lại nói chuyện, nói cái gì mà Trần Tiểu Mễ không tốt, làm việc cho y không có chỗ gì tốt, đến lúc đó lại thành làm công không cho người ta, ngay cả một văn tiền cũng không lấy được. Lại nói, Trần Tiểu Mễ lục thân không nhận, người Trần gia không ít lần bị y đánh, bọn họ làm việc cho y, không biết lúc nào sẽ bị y đánh cho một trận.
Lưu Võ nghe xong liền không vui, rồi cãi cọ với người ta, nói là làm ngày nào trả tiền công ngày đó, còn bao một bữa ăn, bọn họ không hề thiệt thòi.
Lưu Võ thật sự cảm thấy Trần Tiểu Mễ và Lục Lâm là người không tồi, không thể để thôn dân quở trách hai người như vậy được, bị người ta khiêu khích một chút, rất nhiều điều không nên nói hắn cũng đã nói, muốn thu hồi lại cũng không còn kịp rồi.
Mấy thôn dân Lục Lâm chọn đều tương đối thành thật, vốn dĩ thôn dân tới cửa cũng khá nhiều, trong đó còn có vài người muốn tới để chiếm tiện nghi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT