Ly Bạch vừa nghĩ tới mỗi đêm lúc Tử Ngọc nghỉ ngơi, dáng vẻ nhe răng nhếch miệng kia, thấy vừa tức vừa đau lòng.
"Ta cũng muốn a!"
"Hiện tại không phải chúng ta không có biện pháp sao! Lần này vớt được một khoản thì không bao giờ lặn lội đường xa nữa."
"Nếu cứ tiếp tục xóc nảy như vậy, sợ rằng chân và mông ta sẽ bị phế."
"Chủ yếu là thường đi ở bờ sông, nào có lúc không ướt chân!"
Tử Ngọc vớt lớn mấy lần, vẫn biết là thấy đủ liền thôi, cũng không thể bức người đến quá mức.
Đạo lý "tế thủy trường lưu", nàng vẫn hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT