Edit: Min
 
Ông đương nhiên mong Kỳ gia sớm có một kết luận rõ ràng, như vậy ông mới có thể danh chính ngôn thuận nhận lại cháu ngoại. Nhưng ông không ngờ chuyện này kéo dài đến tận bây giờ, lại phải dựa vào việc Chu Viễn Hồi bị mù làm lợi thế để Hoàng đế chịu hạ chỉ. 
“Vương gia, Kỳ mỗ vô cùng cảm kích, chỉ là lần này...”
“Kỳ chưởng quầy không cần nghĩ nhiều.” Chu Viễn Hồi thản nhiên nói, “Bổn vương vất vả lắm mới mù một lần, hận không thể nhân cơ hội này vớt thêm chút lợi ích từ Hoàng huynh, chuyện này của Kỳ gia thật sự chẳng đáng gì. Huống hồ, đây vốn dĩ là thứ các ngươi đáng được nhận.”
Hắn giơ tay chạm vào vết sẹo trên hổ khẩu, đột nhiên có chút thất thần, trong đầu lại hiện lên hình bóng của Dụ Quân Chước. 
Thiếu niên dường như đặc biệt yêu thích vết sẹo trên tay hắn, bất kể là ban ngày hay ban đêm, chỉ cần rảnh rỗi liền thích chạm vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play