Edit: Min
 
Lúc này, Dụ Quân Chước cũng chẳng còn tâm trí suy đoán ý tứ của Hoàng đế. Y đã quỳ suốt một đêm trong linh đường, đói đến mức suýt ngất. Giờ đối phương đã mở lời bảo y ăn cơm, y cũng chẳng cần khách sáo nữa, liền cúi đầu ăn một mạch. 
Hoàng đế ngồi bên cạnh, lặng lẽ quan sát một lớn một nhỏ, mãi cho đến khi động tác ăn của hai người chậm dần lại, trông có vẻ đã no bụng. 
“Uống chút canh đi.” Hoàng đế lên tiếng. 
“Tuân lệnh.” Dụ Quân Chước nhận lấy bát canh từ gia phó đưa đến, uống hai ngụm. 
Ngay sau đó, Hoàng đế đưa cho y một chiếc khăn tay. 
“Đa tạ bệ hạ.” Dụ Quân Chước vội cúi đầu tạ ơn.
“Ngươi và Hoài Vương vốn là nhân duyên trời định, đáng tiếc vận mệnh trêu ngươi, đến một lần gặp mặt cũng không có, ngay cả di thể của hắn cũng...” Hoàng đế thở dài, ánh mắt hiện lên chút bi thương. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play