Vương Thạch Trụ suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên: "Tiểu thư, người đàn ông trung niên kia có ra ngoài một chuyến, bất quá rất nhanh đã trở lại.
Ban đầu tiểu đi theo phía sau hắn, thế nhưng người ấy trong ngõ hẻm rẽ đông rẽ tây, làm tiểu chóng cả mặt, tiểu liền không tìm được hắn. Sau đó tiểu nghĩ tiếp tục trở về gian nhà kia để canh chừng, xem người nọ khi nào thì trở về.
Không ngờ, tiểu nhân vừa trở lại cửa của gian nhà kia, thì người đó cũng trở về."
Lâm Niệm Uẩn nghe xong, nhẹ nhàng đập lên mặt bàn, nàng luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, nhưng lại không nói ra được chỗ nào kỳ quái.
Nếu như người đến Túy Hương lâu gây chuyện là do ngưu ma ma phái tới, thì rất dễ bị vạch trần. Đưa những tên lưu manh kia đến quan phủ, đánh vài lần liền nhận tội.
Làm như vậy, không những không đạt được hiệu quả mong muốn, mà còn dễ dàng làm bản thân thua thiệt, hoàn toàn là vẽ vời thêm chuyện.
Nhưng nếu không phải ngưu ma ma sai sử, vậy việc bà ta xuất phủ đi gặp người đàn ông trung niên kia, rốt cuộc là vì cái gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play