Tạ Viễn Tinh đưa cho Thẩm Biên Dã một bộ quần áo, trong tay còn lại hai bộ, đều là đồ sạch sẽ, đã giặt xong, ngửi có mùi hương ấm áp như ánh mặt trời.
Cậu nắm chặt hai bộ quần áo còn lại, không dám nghĩ đến bộ đồ đã đưa đi sẽ trải qua những gì.
Cậu theo bản năng dùng tay kia vỗ vỗ bộ quần áo trên tay, như đang an ủi chúng đừng sợ.
Tay vỗ nhẹ hai cái, thoáng nhìn thì phát hiện màn hình điện thoại của Thẩm Biên Dã đang cầm trên tay vẫn sáng.
Chỉ là trên điện thoại chắc là có dán miếng dán chống nhìn trộm, vừa rồi không nhìn thẳng vào màn hình, còn tưởng là màn hình đã tắt.
Tạ Viễn Tinh không có sở thích tọc mạch chuyện riêng tư của người khác, cậu cầm điện thoại ngay ngắn, ngón cái đặt lên nút tắt màn hình, động tác đột nhiên khựng lại, cầm điện thoại ngay ngắn chỉ là một hành động vô thức, theo bản năng, do thói quen.
Nhưng lại để cậu nhìn rõ giao diện đang dừng lại trên điện thoại của Thẩm Biên Dã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT