Châu Siêu im lặng, một lúc sau mới lên tiếng: "Không phải nói đổi cho tôi một cái bánh gato khác sao, bánh gato của tôi đâu?"
Thẩm Biên Dã liếc anh ta một cái: "Không có miệng à? Tự đi mà gọi."
Anh vẫn còn đang cố gắng nhớ lại xem rốt cuộc mình đã quên mất điều gì, trong lòng cứ có một cảm giác sai sai, từ nãy đến giờ luôn có một cảm giác lờ mờ như sắp nhớ ra, thế nhưng khi cố nhớ thì lại chẳng thể nghĩ được gì.
Thẩm Biên Dã ăn hết miếng bánh gato bốn tấc cuối cùng, vị sữa thơm ngát lướt nhẹ qua cổ họng, trong khoảnh khắc đó, anh đột nhiên nhớ ra mình đã quên gì rồi.
Quần áo.
Bộ quần áo đó.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT