Đến khi Thẩm Biên Dã chuyển về nick của mình, phát hiện ra lời mời kết bạn đã được chấp nhận thì trời đã tối mịt.
Anh không tìm thấy Tạ Viễn Tinh ở phòng ký túc xá 603, lão Tam trong ký túc xá nói với vẻ không chắc chắn: "Hình như đi phơi quần áo rồi hay sao ấy."
"Mà nói mới nhớ, quần áo của cậu ấy toàn là đồ hiệu, lúc đầu tôi còn tưởng là hàng thật, thế nhưng sau khi thấy cậu ấy giặt đồ mà chà mạnh tay không thương tiếc như vậy thì lại không chắc nữa."
"Cơ mà, nếu đó là hàng nhái thì sao anh Thẩm không nhắc một tiếng, tuy thích sĩ diện là chuyện bình thường nhưng mà, mặc toàn là hàng nhái như này thì..." Cậu ta tặc lưỡi: "Người khác nhìn vào không hay đâu."
Khóe mắt Thẩm Biên Dã hơi giật giật, vừa thấy bất lực vừa thấy buồn cười: "Không phải đâu, đó là hàng thật đấy, mấy cậu đừng để ý, cũng đừng nói cho cậu ấy biết."
"Không phải cậu ấy thích sĩ diện, mà là tôi."
Muốn nhìn thấy bé cưng mặc quần áo anh tặng, được bao bọc trong những món đồ của mình, muốn nhìn thấy chú khổng tước nhỏ được trang điểm xinh xắn tỉ mỉ và nếu có thể, anh muốn ôm trọn lấy tất cả mọi thứ của Tạ Viễn Tinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT