"Bây giờ cháu đã chịu hợp tác điều trị rồi, đội ngũ y tế cũng đã được tái lập, không nên tùy hứng như trước nữa."
"Chú đã dặn bao nhiêu lần rồi, pheromone của cháu không được dao động mạnh, tuyệt đối không được dao động mạnh, thuốc ức chế đã kìm nén nó quá lâu rồi, cháu có biết việc dồn nén đến cực điểm rồi bùng nổ dữ dội sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng đến mức nào không hả?"
"Lời dặn của bác sĩ thì cháu phải nghe chứ."
"Tối hôm qua chỉ số đo mức pheromone của cháu suýt nữa thì vượt ngưỡng rồi đấy, sáng nay khi đội ngũ y tế nói với chú, chú còn hoảng hồn bật dậy khỏi giường ngay lập tức."
"Mặc dù, mặc dù cháu là ông chủ của chú, thế nhưng dù sao cháu cũng gọi chú một tiếng chú, cháu có thể nể nang trái tim của chú một chút được không hả?"
Trong căn phòng ở tầng hai, chiếc điện thoại đặt trước máy chạy bộ nằm cạnh cửa sổ kính lớn đang mở loa ngoài, từng lời từng chữ cứ thế vọng ra, y như tiếng một bà mẹ già cằn nhằn.
Thẩm Biên Dã vẫn tiếp tục chạy bộ, những lời nói kia chỉ như làn gió thoảng qua tâm trí anh, không hề để lại chút ấn tượng nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT