Thẩm Biên Dã cau mày nhìn người đang nằm sấp trên bàn ngủ, đưa tay đẩy một cái: "Tỉnh dậy đi."
Rõ ràng là không thể uống, cũng không biết cầu xin, làm nũng một chút.
Anh là người rất chính nghĩa, cũng sẽ không ép người khác uống rượu.
Tạ Viễn Tinh không bị gọi dậy, cơ thể cũng không hề lay động, Thẩm Biên Dã đưa tay véo đôi tai tròn đó, hừ lạnh nói: "Nên vứt cậu ở đây, để cậu nhớ lâu một chút."
Anh vẫn còn nhớ lúc trước khi anh muốn véo đôi tai này, Tạ Viễn Tinh né tránh đến mức suýt ngã vào người khác, bây giờ Tạ Viễn Tinh ngủ rồi, anh xả giận mà xoa mạnh một cái.
Nhân viên phục vụ bên cạnh nhìn người này đẩy một cái nhẹ như vuốt ve, có một thoáng im lặng.
Lực đạo nhẹ như vậy phối hợp với giọng điệu hung dữ, luôn cảm thấy khả năng đánh thức người ta của giọng nói trước đó lớn hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play