Bỗng nhiên, anh cảm nhận có ai đó đỡ đầu mình và đút cho anh uống nước. Nước này uống vào rất ngọt, khiến anh muốn uống thêm. Nhưng chỉ có một chút nước, uống vào rồi anh cảm thấy toàn thân thoải mái, dường như cơn đau trên người cũng giảm đi nhiều.
Trong mơ màng, anh cảm thấy có gì đó đang đè lên chân mình, còn kèm theo tiếng “ê a”. Thì ra là Tam Oa.
Tam Oa gần bò đến phần bụng anh, bỗng nhiên nó đạp mạnh một cái. Đúng vào chỗ hiểm. Cơn đau không thể diễn tả bằng lời ập tới, Dịch Dương chỉ hận mình không thể cử động, chỉ biết nhắm mắt chịu đựng.
Dịch Dương: “...” Lòng tôi đau, mà cơ thể còn đau hơn.
May sao, Tam Oa nhanh chóng được mẹ bế lên, cứu anh thoát khỏi đau đớn.
Dịch Dương vẫn nhắm mắt, mặc dù còn ý thức nhưng nước mắt đã lăn dài trên mặt.
Lý Thính Vân không phát hiện Tam Oa đã gây ra cơn đau lớn cho Dịch Dương, cũng không biết cậu bé đã đạp trúng chỗ nào của anh, càng không biết Dịch Dương vẫn còn tỉnh táo mà chỉ không mở mắt được. Cô chỉ thấy sau khi anh uống nước linh tuyền, trán anh đột nhiên nổi gân xanh, trông như rất đau đớn. Cô hoảng hốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play