“Không.” Lý Thính Vân tỏ vẻ đầy khó chịu, cũng chẳng buồn vòng vo nữa, nói thẳng: “Tôi đã nói rồi, không muốn có bất cứ liên hệ gì với các người nữa. Giờ anh lại đến đây, chẳng phải vì không còn kẻ ngu ngốc nào như tôi để lợi dụng hay sao?”
Không ngờ Lý Thính Vân lại nói thẳng ra điều mà cả hai bên đều ngầm hiểu, gương mặt Từ Tuệ lập tức trở nên khó coi.
Cô ta lúng túng nói: “Chị Tiểu Vân, sao chị có thể nghĩ về tôi và anh tôi như vậy chứ? Bọn tôi không phải loại người đó đâu.”
Có phải loại người đó hay không, người ngoài nhìn vào là biết ngay.
Trước kia, Lý Thính Vân thích Từ Phong, nên mỗi khi mua được thứ gì ngon lành, cô đều chia phần cho cả Từ Tuệ.
Từ Phong không ăn nổi đồ ăn ở viện thanh niên trí thức, muốn thay đổi khẩu vị một chút thì cũng là Lý Thính Vân lên trấn mua đồ ngon về cho anh ta. Từ Phong có gì, đương nhiên Từ Tuệ cũng được hưởng ké.
Cả viện thanh niên trí thức, anh em nhà Từ Phong là hai người ăn ngon, dùng tốt nhất.
Chuyện này nhiều người biết, công khai hay ngầm hiểu, ai cũng cho rằng Lý Thính Vân thật ngu ngốc, chính mình không dám ăn mà lại cho người khác ăn.
Lý Thính Vân cũng chẳng muốn đôi co với Từ Tuệ nữa, bèn nói: “Cô mau về đi, về nói với anh trai cô rằng đừng có mà bám lấy một góa phụ nuôi ba đứa con như tôi nữa, đừng trách tôi không giữ thể diện cho anh ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT