Lý Thính Vân hơi ngượng ngùng, chữa ngượng: “Ban đầu em định chỉ ru Tam Oa ngủ thôi, không ngờ cũng ngủ theo luôn.”
Lưu Thúy cười, vẻ như đã thấu hiểu mọi chuyện.
Đã quen thân lâu rồi, Lý Thính Vân cũng chẳng cần giả vờ, cô kéo ghế ngồi cạnh Lưu Thúy, cầm lấy bộ quần áo trong giỏ của cô ấy, giúp khâu thêm. Cô hỏi: “Chị Thúy, chị còn chưa biết trong bụng là con trai hay con gái, sao lại khâu toàn quần áo màu nhạt thế?”
Thời nay, quần áo của mọi người đa phần đều rất sẫm màu, ngay cả quần áo trẻ con cũng không có nhiều màu sắc tươi sáng.
Lưu Thúy đáp: “Chị muốn có con gái, nên may sẵn quần áo cho con gái.”
Lý Thính Vân nhìn tấm vải trong tay, định nói gì đó thì lại nghe Lưu Thúy tiếp: “Nếu là con trai thì cũng chẳng sao, quần áo chị may không lớn lắm, chỉ mặc được đến khoảng nửa tuổi thôi. Trẻ sơ sinh mặc gì cũng được, đến nửa tuổi thì chị sẽ may quần áo màu khác cho nó.”
Hai người nói cười thêm vài câu, bỗng nhìn thấy từ xa có một người phụ nữ đang đi tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT