Lý Thính Vân giận đến sững người một chút, cơn giận bốc lên cực độ. Dù người từng đối tốt với Từ Phong không phải là cô mà là nguyên chủ, nhưng trước kia nguyên chủ đã đối xử chân thành với anh ta. Món ngon, đồ dùng tốt đều dành cho anh ta trước, thậm chí còn không nỡ để con mình dùng. Cô còn rộng rãi đến mức mua cả băng vệ sinh cho em gái của anh ta, Từ Tuệ. Cô giống như một người mẹ có thể tận tình chăm sóc cho anh ta, vừa ra tiền vừa ra sức.
Sau khi nói xong những lời đó, Từ Phong còn cố tình liếc nhìn Dịch Dương với vẻ thách thức. Anh ta chắc chắn rằng Lý Thính Vân không dám kể cho Dịch Dương nghe về những việc mình từng làm vì anh ta.
“Anh muốn nói gì thì cứ nói đi.” Dịch Dương mỉm cười, tiến thêm hai bước đến gần Từ Phong: “Tôi đang ở đây, anh có gì muốn nói, cứ nói ngay bây giờ.”
Dịch Dương cao lớn hơn Từ Phong một cái đầu, đứng trước mặt anh ta, Từ Phong chỉ cao đến vai Dịch Dương. Bị áp đảo về chiều cao, khí thế của Từ Phong giảm sút hẳn.
“Nói đi.” Dịch Dương chăm chú nhìn anh ta: “Sao không nói nữa?”
Từ Phong há miệng, nhìn sang Lý Thính Vân đang đứng bên cạnh, như đang xem kịch, vừa xấu hổ vừa tức giận. Anh ta không khỏi lùi lại một bước, chỉ vào Lý Thính Vân nói: “Đừng tưởng tôi không dám nói! Nếu tôi nói ra, xem chồng cô có còn muốn cô nữa không!”
Lời nói của anh ta rõ ràng ám chỉ mối quan hệ trước đây giữa họ. Lý Thính Vân cũng nhận thấy sắc mặt Dịch Dương có vẻ không vui, nhưng nếu không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện ra. Với kẻ vong ân bội nghĩa như Từ Phong, cô không còn chút kiên nhẫn nào nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT