Nhìn lại Nhị Oa, cũng là một dáng vẻ không mấy vui vẻ.
Ở nông thôn, nếu không phải là dịp vui nào đó, thì thường không có kẹo trái cây hay loại quà vặt này. Trước đây, chủ cũ đối với bản thân còn rất tiết kiệm, nói chi đến việc mua kẹo trái cây cho mấy đứa nhỏ.
Khó khăn lắm mới có một ít quà vặt trong tay, Đại Oa và Nhị Oa không muốn chia cho mấy đứa trẻ khác cũng là điều có thể hiểu được.
“Không sao.” Lý Thính Vân dịu dàng an ủi: “Mẹ còn kẹo trái cây, sau khi chia hết những viên này, chúng ta vẫn còn mà.”
“Thật sao?” Đại Oa ngập ngừng hỏi.
Lý Thính Vân gật đầu. Nhìn thấy ánh mắt kiên định của mẹ, Nhị Oa cuối cùng cũng đưa viên kẹo trái cây trong tay ra.
Cậu chia cho mỗi đứa trẻ trong làng một viên.
Bàn tay của cậu vốn đã nhỏ, không cầm được nhiều, chia một vòng xong, cuối cùng trong tay chỉ còn lại một viên kẹo trái cây.
Nhị Oa nhìn viên kẹo cuối cùng, bặm môi, sắp khóc đến nơi rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play