Lưu Thúy sờ lên bụng, giọng điệu khổ sở: “Chẳng biết sao nữa, trước khi biết mình mang thai, chị tưởng là bị trúng thực nên nôn mửa, chỉ vài lần thôi, chứ không cảm thấy khó chịu lắm. Nhưng từ khi biết mình có thai từ hôm qua, cả người cứ bồn chồn, miệng lúc nào cũng chua chua, ăn gì cũng không được, khó chịu hơn hẳn hồi mang thai Hổ Thặng.”
Lý Thính Vân từng nghe nói có người mang thai lần đầu không sao, nhưng đến lần thứ hai thì khó chịu hơn rất nhiều.
Cô chỉ có thể an ủi: “Chắc là do cơ địa mỗi người khác nhau. Chị Lưu có thèm món gì không? Chua, cay có thèm không? Bây giờ chị mang thai, bất tiện làm việc, có muốn ăn gì cứ nói với em, em sẽ nấu cho chị.”
Lưu Thúy vội xua tay: “Không cần đâu, em Vân à, mang thai chứ có phải ốm đau gì đâu, muốn ăn gì chị tự làm được, không cần làm phiền em.”
Nhìn thái độ của Lưu Thúy, Lý Thính Vân hiểu chị không muốn làm phiền mình, nên cũng không nói gì thêm. Cô chỉ âm thầm nghĩ xem trong không gian có món gì chua chua, hợp với khẩu vị của bà bầu mà có thể mang ra để cô ấy giải cơn thèm.
“À này, em Vân.” Lưu Thúy tuy miệng bảo mệt mỏi, nhưng vẻ mặt vẫn ngập tràn hạnh phúc, hỏi: “Hồi em mang thai Vân Kỳ và Trường Vũ có khác gì so với lúc mang thai Thanh Tư không?”
Lý Thính Vân vẫn đang suy nghĩ xem nên đưa món gì cho Lưu Thúy, bỗng bị hỏi như vậy thì có phần bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play