Lý Thính Vân cũng nhìn qua, quả thật ngã khá nặng, đến mức quần ở đầu gối cũng rách. May mà giờ đang là mùa đông, mặc đồ dày nên đầu gối không bị thương.
Nếu là mùa hè, chắc chắn sẽ bị trầy xước.
“Mau xin lỗi người ta!!” Tiểu Cúc nói.
Lý Thu Linh bĩu môi, bướng bỉnh lắc đầu.
Mặc dù so với Đại Oa và Nhị Oa, Lý Thu Linh có phần nghịch ngợm và không nghe lời hơn, nhưng dù sao nó vẫn là một đứa trẻ, ngã như vậy, khóc lóc dữ dội như thế.
Lý Thính Vân cũng không còn tâm trạng chấp nhất nữa, chỉ nói: “Thôi, mau dẫn con bé về nhà thay quần đi.”
“Vậy chúng tôi về trước nhé.” Tiểu Cúc nói, rồi dắt Lý Thu Linh quay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play