Lý Thính Vân và Lưu Thúy nhìn nhau, không nói gì, chỉ cảm thấy lần này đi chợ mà cũng không thể nói chuyện đàng hoàng được.
Ngược lại, Quan Mộng Đình kéo tay Lưu Thúy, líu lo không ngớt, chỉ có điều Lưu Thúy chẳng thèm để ý gì đến cô ta. Thời gian gần đây, thái độ của Quan Mộng Đình thế nào, Lưu Thúy cũng nhìn ra cả. Đã vậy, Quan Mộng Đình cứ khăng khăng coi Lý Thính Vân như kẻ thù, thái độ lúc nào cũng khó chịu, mũi không phải mũi, mắt không phải mắt, Lưu Thúy cũng chẳng việc gì phải cố gắng làm vừa lòng cô ta.
Thế là suốt cả đường đi, không khí có phần hơi ngượng ngập.
Dù Quan Mộng Đình có cố ý tỏ ra lạnh nhạt thế nào đi nữa, Lý Thính Vân cũng chẳng để tâm, chỉ chăm chú nhìn ngó xung quanh trong cửa hàng hợp tác xã, suy nghĩ xem tối nay sẽ nấu món gì cho bọn nhỏ.
Những thứ trong hợp tác xã, cô có hết trong không gian của mình, mua hay không cũng chẳng khác biệt.
Cửa hàng hợp tác xã không lớn, nhìn một lần là thấy hết.
Ánh mắt của Lý Thính Vân lướt một vòng quanh cửa hàng, đột nhiên phát hiện ra có một thứ lạ mắt bên cạnh quầy thu ngân, trông tươi sáng và bắt mắt. Vì đứng xa quá nên không thấy rõ, cô bước lại gần, thì ra đó là những chiếc vòng tay nhỏ lấp lánh, dành cho các bé gái, trên đó còn đính mấy viên đá giả, vừa nhìn đã biết là không thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play