Lưu Thúy còn định từ chối, nhưng Lý Thính Vân đã lấy giỏ đặt vào tay Hổ Thặng và dặn: “Mang giỏ vào trong nhà, rửa sạch táo rồi mới ăn nhé.”
“Vâng ạ!” Hổ Thặng reo lên, xách giỏ chạy ngay vào nhà.
“Thằng bé này…” Lưu Thúy lẩm bẩm nhìn theo, lát sau Hổ Thặng chạy ra, hai tay cầm hai quả táo to, đưa một quả cho mẹ, miệng nhai táo giòn rụm.
Lưu Thúy hỏi: “Ngày mai các em ra thành phố làm gì thế?”
Chuyện đi chợ đen, đương nhiên cô không dám nói thẳng ra, mặc dù gần như ai cũng biết về sự tồn tại của chợ đen.
Lý Thính Vân chỉ mỉm cười, nói: “Em với mấy đứa nhỏ mới tới, không mang được nhiều hành lý, đều gửi qua bưu điện rồi. Em nghĩ nhân lúc đi lấy hành lý ở bưu điện, sẽ tranh thủ đi dạo quanh Kinh Thị một chút.”
Lưu Thúy gật đầu, nói: “Chị đến đây lâu rồi mà cũng chưa có thời gian đi dạo Kinh Thị tử tế nữa. Nhưng…” Cô ấy cau mày nói tiếp: “Hành lý chẳng phải có thể gửi thẳng về quân đội sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play