Không rõ Dịch Dương xử lý thế nào, nhưng từ lúc anh rời đi, khi Lý Thính Vân gặp lại Quan Mộng Đình, cô ta không còn ngang ngược như trước. Gặp cô, Quan Mộng Đình chỉ lạnh lùng lườm một cái, rồi chẳng nói gì mà đi mất.
Lý Thính Vân mừng thầm vì được yên tĩnh, cô không muốn quan tâm xem Quan Mộng Đình nghĩ gì. Chỉ cần cô ta không đến gây sự thì cô coi như người này không tồn tại.
Đại Oa và Nhị Oa ăn sáng xong lại sang sân cát chơi với Hổ Thặng.
Lý Thính Vân không có việc gì làm, bế Tam Oa ngồi hóng mát trong sân.
Lưu Thúy thấy vậy cũng kéo một cái ghế ngồi xuống cạnh cô tán gẫu.
“Này, tôi hỏi thật.” Giọng Lưu Thúy thấp xuống: “Có phải Quan Mộng Đình nhà bên cạnh ghét em không? Mấy ngày nay chị thấy cô ta toàn kiếm chuyện với em.”
Lý Thính Vân liếc mắt nhìn cổng sân nhà bên cạnh đang đóng chặt, khẽ nhếch môi: “Ai mà biết cô ta? Em chưa từng quen cô ta trước đây, chỉ vì lần trước chồng em làm nhiệm vụ cứu cô ta, nên cô ta nghĩ là phải báo đáp chồng em. Sáng nay cô ta còn làm cả bữa sáng, bảo chồng em ăn nữa chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play