Nghe giọng điệu của chị ấy có vẻ hơi tiếc nuối, Lý Thính Vân cười nhẹ: “Chị còn trẻ mà, sau này sẽ có cơ hội đi đây đó thôi.”
“Cứ mong là thế.” Tần Tuyết Hoa vẩy nước trên tay rồi cười nói: “Có thể rời khỏi cái thôn nhỏ bé này là chị đã mãn nguyện rồi, đừng nói chi đến việc đi đâu xa như Kinh Thị.”
Lý Thính Vân không biết nên nói gì thêm, nói nhiều lại dễ gây cảm giác khoe khoang.
May mà Tần Tuyết Hoa cũng không quá bận tâm, liền chuyển sang chủ đề khác: “Lần này đi, chắc lâu lắm em mới về lại một lần phải không?”
Bao giờ về còn phụ thuộc vào thời gian của Dịch Dương, còn cô và bọn trẻ thì lúc nào cũng được, cô liền đáp: “Cái đó phải xem Dịch Dương thế nào, khi nào anh ấy có thời gian thì chúng em đều có thể về.”
Trong lúc nói chuyện, rau xanh đã rửa xong, Lý Thính Vân cũng bỏ hành vào giỏ rồi cùng nhau đem vào bếp.
Đi theo sau Tần Tuyết Hoa vào bếp, không thấy bóng dáng vợ cả Triệu Hồng, Lý Thính Vân cảm thấy hơi lạ, nhưng cũng nghĩ có lẽ chị ấy bận việc gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT