Sắc mặt của Dịch Dương không dễ coi, nhưng cũng hiểu sự xa cách của Nhị Oa với mình là do anh quá bận, nên cũng không trách. Đại Oa thường gặp anh hơn nên không có tâm trạng như Nhị Oa.
Dù sao cũng phải từ từ, không thể nóng vội, kẻo lại phản tác dụng.
Một lúc sau, nhớ ra chưa hỏi Đại Oa muốn quà gì, anh liền hỏi một câu.
Với mẹ, Đại Oa không rụt rè như với Dịch Dương. Nó đảo đôi mắt tròn to, nghĩ ngợi rồi nói: “Con muốn một món đồ chơi.”
Nhắc đến đồ chơi, Lý Thính Vân liền nghĩ đến những món đồ mà cô đã cho hai đứa lớn chơi khi Dịch Dương chưa về. Chỉ là những món đồ đó có thể chơi ở nhà, nhưng mang ra ngoài sẽ gây nghi ngờ.
Dù cô có thể cất vào không gian, nhưng đây là quà sinh nhật của Đại Oa, làm sao cô nỡ lấy đi khi nó đang chơi vui?
Ngẫm nghĩ một hồi, cô chợt nhớ đến búp bê, nhất là trong thời đại này, mấy bé gái rất thích búp bê. Cô tin Đại Oa cũng sẽ thích, có cô bé nào không thích chơi búp bê đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT