Nghe đến đó, Dịch Dương biết chuyện đã chắc như đinh đóng cột, vui vẻ nói: “Anh còn gì cần chuẩn bị đâu? Mọi thứ xong hết rồi, chỉ đợi em và các con đến thôi.”
“Thường phải làm thủ tục trước đã chứ?” Cô hỏi lại: “Ngoài làm thủ tục, còn phải chờ nhà cho thân nhân nữa, hai việc này cũng phải mất mấy tháng.”
Nghe xong, Dịch Dương xua tay nói: “Chuyện nhỏ ấy mà, anh đã xin phép từ lâu, nhà cho thân nhân cũng chuẩn bị xong xuôi rồi, chỉ việc dọn vào ở thôi, em không cần lo lắng gì cả.”
“Mau vậy sao?” Lý Thính Vân hơi ngạc nhiên, mở to mắt hỏi: “Anh sắp xếp từ khi nào vậy?”
“Cũng mấy tháng trước rồi.” Dịch Dương nghĩ lại, đáp: “Khi anh chưa bị thương. Ở trên thương cho mấy người đã lập gia đình như anh, lại thêm đang xây khu nhà cho gia đình, nên anh đăng ký một căn cho gia đình mình.”
Mấy tháng trước sao?
Lý Thính Vân nhíu mày tính toán, chẳng phải lúc ấy cô còn chưa xuyên về đây sao? Vậy là Dịch Dương đã nghĩ tới chuyện đón nguyên thân của cô cùng mấy đứa nhỏ về ở cùng rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play