Mẹ Dịch ậm ừ, không trả lời.
Cha Dịch nghe ra ẩn ý khác: “Ngọc Trân à, cháu bảo công việc ở nhà máy thép tốt, bao nhiêu người muốn vào mà không vào được. Sao lại đến lượt cháu? Cháu mới học đến tiểu học, còn chưa học hết trung học, sao nhà máy thép lại muốn nhận cháu?”
Cha Dịch nói thẳng, Lâm Ngọc Trân không để tâm, chỉ cười: “Sao lại nói cháu không có vận may chứ? Cậu ruột của người bạn trong làng cháu là quản lý chính ở nhà máy thép. Ông ấy nói nhà ăn đang thiếu người, chỗ ấy không yêu cầu trình độ nên mới gọi cháu vào làm.”
Nói xong, cô ấy thở dài: “Chỉ là có một điều kiện, cần phí giới thiệu thôi, nên cháu mới đến nhờ dì dượng giúp đỡ.”
Dịch Võ cau mày: “Sao anh thấy chuyện này không đáng tin lắm nhỉ? Chỉ là một vị trí ở nhà ăn mà cần phí giới thiệu tận ba trăm đồng? Sợ không phải là lừa đảo đấy chứ?”
Thấy hầu hết mọi người trong phòng đều không tin lời mình, nhất là ánh mắt đầy nghi ngờ của Dịch Võ, Lâm Ngọc Trân giậm chân tức tối định lên tiếng thì thấy Dịch An quay sang hỏi Dịch Dương: “Anh ba, em thấy Ngọc Trân vừa đến trước, anh ba và chị dâu lập tức theo sau. Có phải trước đó Ngọc Trân đã đến nhà anh ba trước không? Anh nghĩ thế nào về chuyện này?”
Dịch Hạ cười: “Anh ba xưa nay thương Ngọc Trân nhất, nếu anh ba nghĩ chuyện này tốt thì Ngọc Trân đã không đến đây. Nhìn vậy là biết anh ba chắc chắn đã từ chối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play