Xem ra Lâm Ngọc Trân thật sự bị mê hoặc rồi. Triệu Hữu Tài cắn răng, giơ cao tay lên, miệng nói: “Ngọc Trân, anh sẽ kéo em lại đây!” Rồi định đánh xuống.
Lâm Ngọc Trân chộp lấy tay anh ấy, gạt ra. Triệu Hữu Tài giật mình, nghĩ rằng ma đã nhập vào cô rồi.
“Cút đi, Triệu Hữu Tài!” Lâm Ngọc Trân giận dữ mắng, hất tay Triệu Hữu Tài khỏi tai mình, liếc anh ấy một cái: “Bà đây đâu có bị ma nhập! Đừng có nhân cơ hội này mà định dạy dỗ bà!”
Bị vạch trần, Triệu Hữu Tài cười hì hì, không chịu thừa nhận: “Anh đâu có, anh chỉ lo cho em, giúp em xua đuổi tà ma mà.”
Lâm Ngọc Trân phì một tiếng, không thèm tranh cãi với anh ấy về chuyện này.
“Nếu em không sao thì mau đi thôi.” Triệu Hữu Tài nói: “Tiếng động vẫn còn, nghe ghê người quá.”
Nói rồi, anh ấy định bước đi nhưng Lâm Ngọc Trân kéo lại, thì thầm: “Đi cái gì mà đi, chẳng có cái gì kỳ quái ở đây cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT