Bên kia, Xuân Nhi đang cúi đầu chơi, bỗng ngẩng lên nhìn hai người.
Làng này nhiều chuyện, đừng nhìn bây giờ chỉ toàn trẻ con, có khi vài hôm sau đã truyền ra chuyện cô với Từ Phong.
Nhận ra ánh mắt của Xuân Nhi, Lý Thính Vân cau mày, nghiêm giọng nói: “Ai về cũng chẳng liên quan gì đến anh. Nếu anh còn ở đây quấy rầy, đừng trách tôi bảo chồng tôi đến cho anh một bài học!”
“Chồng em?” Từ Phong dường như rất ngạc nhiên trước cách cô gọi Dịch Dương, giọng điệu sửng sốt lặp lại một lần nữa: “Em nói chồng em?”
Lý Thính Vân luôn yêu anh đến chết đi sống lại, lời nói ngày trước rằng sẽ tích đủ tiền rồi cùng anh quay về thành phố vẫn còn vang vọng trong tâm trí.
Lúc đó, Lý Thính Vân chẳng có chút tình cảm gì với Dịch Dương, nếu không thì cô đã chẳng bỏ lại ba đứa con để cùng anh về thành phố.
Bây giờ nghe thấy từ miệng Lý Thính Vân gọi Dịch Dương là “chồng tôi”, dù Từ Phong không mấy quan tâm, bởi vốn dĩ anh tachẳng thích cô, tất cả chỉ là vì muốn trở về thành phố, thoát khỏi ngôi làng nhỏ này mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play