Bị đám đông đứng xem cười nói xôn xao, thím Chu đã cảm thấy vô cùng xấu hổ, cũng không còn cãi lại lời của Lý Thính Vân nữa. Quan trọng là không có gì để cãi, nên bà chỉ vung tay nói: “Được rồi, được rồi, cô nói gì thì là thế đó, giờ cô có thể đi được chưa?”
Lý Thính Vân không quan tâm bà ta có đuổi người hay không, vẻ mặt ngạc nhiên nói: “Thím Chu, bà nói gì vậy? Bà còn thiếu tôi bốn hào tư kia mà?!”
“Chỉ là bốn hào tư thôi mà, cô còn tính toán làm gì?” Mặt thím Chu đã lộ rõ vẻ không kiên nhẫn: “Cô bây giờ trong tay có đến mấy chục đồng, chẳng lẽ còn để ý đến vài hào này?”
“Ôi trời, thím Chu à, bà nói vậy là không đúng rồi.” Lý Thính Vân còn chưa kịp mở miệng thì người phụ nữ vừa giúp đếm tiền đã lên tiếng: “Bây giờ thời buổi nào rồi, ai cũng nghèo, một hào còn phải bẻ đôi để xài, bốn hào tư đâu phải số nhỏ, còn mua được khối thứ đấy!”
“Ngọc Trân, cô!” Thím Chu không ngờ Tiền Ngọc Trân lại đứng về phía Lý Thính Vân, trong lòng nén một cơn giận, không nói nên lời.
Lời của Tiền Ngọc Trân cũng chính là suy nghĩ của Lý Thính Vân, cô gật đầu đồng tình: “Mấy hào này không phải là tiền à? Vài hào này có thể mua bao nhiêu kẹo cho bọn trẻ nhà tôi rồi. Hơn nữa, nợ bao nhiêu phải trả bấy nhiêu, tôi còn chưa nói gì, mà bà đã vội tự giảm giá cho mình rồi? Tôi chưa từng thấy ai mặt dày như vậy.”
Vừa nghe xong, mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, phần lớn đều trách móc thím Chu không giữ lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT