Lâm Tố Phân với đôi mắt nhòe lệ, nhìn về phía phòng trong.
Nhìn thấy ánh mắt ấy, thím Chu hừ lạnh: “Nhìn cái gì? Hôm nay Kiến Quốc lên trấn rồi, cô chẳng phải biết rồi sao? Còn mong nó về che chở cô à?”
Lâm Tố Phân ấm ức cúi đầu.
Bây giờ, chỉ cần nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Tố Phân là thím Chu đã cảm thấy phiền phức, bà ta mắng: “Lâm Tố Phân! Ai cho cô cái gan dám lừa chúng tôi? Sao cô lại dám nói dối rằng đây là tiền nhà ngoại gửi cho cô?”
Lâm Tố Phân khóc lóc, nước mắt đầm đìa, nấc lên không ngừng: “Con... mẹ...”
Không nói rõ được câu gì.
Lý Thính Vân đứng bên cạnh, thấy vậy mà vui lắm. Nhìn Lâm Tố Phân không trả lời được, cô tốt bụng thay cô ta đáp lời: “Thím Chu, chắc thím chưa biết, tôi với Lâm Tố Phân là người cùng quê. Mẹ cô ta đã qua đời từ lâu, cha cô ta đã lấy vợ kế, lại còn mấy cậu em trai nữa. Sao mà còn nhớ đến cô ta được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT