Dịch Dương cũng không ngăn được. Lâu rồi anh chưa về, cũng nhớ cha mẹ, thấy cha mẹ đang bận rộn vì mình, anh cũng không chịu ngồi yên, nhận lấy con gà mẹ Dịch đã chần qua nước sôi để làm lông.
Tiểu Lý cũng không ngồi yên, theo cha Dịch ra ngoài, chắc muốn giúp ông mang ít củi vào để đun nấu.
Lý Thính Vân ngồi một bên nhìn, thấy Dịch Dương tập trung làm việc, động tác nhanh nhẹn, không sợ gà vừa nhúng nước nóng, cứ kéo một cái là một nhúm lông gà lại rơi ra. Đôi tay thon dài của anh bay lượn giữa những lớp lông, ngón tay anh rõ từng đốt, trông rất đẹp. Ngay cả khi làm lông gà, Lý Thính Vân cũng cảm thấy động tác của anh mang lại một cảm giác dễ chịu.
Nghĩ đến đây, Lý Thính Vân giật mình lắc đầu.
Nghĩ gì thế? Làm lông gà thì có gì đẹp mà lại thấy dễ chịu cơ chứ.
Chú ý đến động tác của Lý Thính Vân, Dịch Dương ngẩng đầu hỏi cô: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Lý Thính Vân cười gượng: “Chỉ thấy anh làm lông gà rất thuần thục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT