“Chư vị, tửu lâu chúng ta vừa mới ủ men rượu mới tên là Túy Vân Biên, không bán không trao đổi, chỉ tặng cho người hữu duyên. Hôm nay để mọi người chờ lâu, nên ông chủ đặc biệt mời chư vị mỗi người một chén.” Mã Lương vừa hô to vừa ôm ra một chum rượu lớn.
“Túy Vân Biên? Cái tên hay thật…”
Một vị khách lẩm bẩm trong miệng, còn chưa kịp thốt lên chữ “hay”, thì bên tai đã vang lên tiếng “bùm — loảng xoảng!”
Một tiếng vỡ giòn giã vang lên, Mã Lương “không cẩn thận” đánh rơi chum rượu, chum rượu vỡ tan trên mặt đất, rượu chảy lênh láng, hương rượu nồng đậm lan tỏa khắp đại sảnh tửu lâu trong chớp mắt.
Mùi hương sâu đậm đến mức khiến người ta vừa ngửi đã ngà ngà say. Hàn Tuấn bỏ mặc việc thu bạc, khẽ động lỗ mũi, cẩn thận phân biệt mùi vị.
Cha hắn thích rượu, bản thân hắn cũng là người sành rượu, có loại rượu ngon nào mà hắn chưa từng nếm qua? Nào là rượu Ngọc Tô, rượu Doanh Ngọc, rượu Lan Chỉ, rượu Ngọc Lệ, rượu Kim Ba, rượu Hương Tuyền, thậm chí đến rượu Thần Tiên Túy hắn cũng từng uống qua. Chỉ cần có tiếng, thì không có loại nào hắn chưa nếm.
“Mùi rượu thật nồng và thơm, Tuấn ca là người hiểu rượu nhất, huynh ngửi ra đây là loại mỹ tửu nào không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT