Nhưng mà trong cả triều Đại Hạ, dám làm chuyện như vậy cũng chẳng tìm được một hai người, cứ coi họ là kẻ điên cho rồi.
Bây giờ chỉ vẽ một tấm bản vẽ mà trả ngay một ngàn lượng bạc, thật sự là quá mức khó tin, chẳng lẽ công tử Cảnh Trần này cũng là kẻ điên sao?
“Trời ơi tổ tông của ta ơi, chẳng lẽ con bị ma xui quỷ khiến hay hồ đồ rồi à? Vẽ một tấm bản vẽ mà con dám đưa người ta những một ngàn lượng bạc, dù cha con có kiếm tiền giỏi đến đâu thì nhà mình cũng không thể tiêu tiền kiểu này được đâu!”
Vương thị vội vàng chạy đến sân nhà Tống Cảnh Trần, mặt mày đầy vẻ lo lắng.
Bà vốn đang đi sang nhà người quen nói chuyện, ai ngờ mọi người đều đang bàn tán về đứa cháu nhỏ nhà mình, hỏi bà chuyện đưa một ngàn lượng bạc có thật không.
Lúc đó bà liền nổi giận, mắng lại: “Nói gì linh tinh thế? Mấy người nghe ở đâu ra mấy cái chuyện nhảm nhí này? Toàn là nói bậy! Trừ phi trên giấy đó vẽ một con rồng mà chấm mắt xong nó bay lên được, chứ không thì Cảnh Trần nhà ta sao có thể làm cái chuyện ngu xuẩn như vậy?”
Mấy người kia quả quyết: “Ban đầu bọn ta cũng không tin, nhưng trước cửa Thượng Thiện Lâu nhà các người treo cái băng rôn lớn viết rõ rành rành kìa, chính mắt Lâm thị nhìn thấy, chẳng lẽ còn giả sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT