Thu dọn chỉnh tề, Cảnh Trần ra khỏi cửa, Tống Cảnh Mậu đã ngồi đợi trong xe. Yến tiệc trong cung tổ chức vào ban đêm, giờ Dậu mới vào cung, bây giờ mới chính ngọ, đi đến hoàng cung cũng chẳng mất đến nửa canh giờ.
Hai huynh đệ đều mặc quan phục trang trọng, Tống Cảnh Mậu mặc áo bào tím, Tống Cảnh Trần mặc áo đỏ. Quan phục của Tống Cảnh Trần là do Hoàng đế đích thân chỉ định người may, chức Tứ phẩm Ái Dân Sứ cũng là quan, chỉ là Hoàng đế nhất thời chưa nghĩ ra nên sắp xếp Cảnh Trần vào đâu, bèn nghĩ đến việc điều chỉnh phẩm cấp của y.
Dù sao thì cái chức “Ái Dân Sứ” này cũng chỉ là hư chức, phong cho phẩm cấp cao một chút cũng chẳng ai phản đối, đến lúc đó ban thêm cho y một thanh Thượng phương bảo kiếm, tiện cho việc sai khiến y làm việc cho mình.
Tống Cảnh Mậu lần đầu tiên thấy đệ đệ mặc quan phục, chiếc áo bào đỏ khoác lên người Cảnh Trần trông thật đẹp, làm cho khuôn mặt càng thêm môi hồng răng trắng, đôi mắt sáng ngời, không hiểu sao lại toát lên vẻ trầm ổn kiềm chế.
Trầm ổn kiềm chế?
Tống Cảnh Mậu không nhịn được bật cười, chắc là mình hoa mắt rồi, sao lại đem người đệ đệ hoạt bát vô tư của mình gán với hai chữ trầm ổn kiềm chế chứ.
Nói tam thúc trầm ổn kiềm chế thì còn hợp lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT