Tú Nương từng nghĩ đến việc nếu chức quan của Tống Tam Lang ngày càng lớn, bản thân nàng thì tuổi tác ngày càng cao, sắc đẹp phai nhạt thì phải làm sao. Sau khi suy đi tính lại, nàng nghĩ rằng chỉ có tiền bạc trong tay mới có thể giữ vững tất cả, chỉ cần nắm chắc vàng bạc trong tay, thì gia đình này mãi mãi sẽ là Tống Tam Lang làm trưởng, còn nàng làm thứ.
Tú Nương  lại tìm ra một bộ y phục đưa cho Tống Tam Lang, buổi sáng hôm nay, công việc của nàng rất nhiều, lát nữa còn phải giúp đại tẩu, nhị tẩu và Trúc muội nhi trang điểm. Nàng bây giờ đã là một tay cao thủ trong việc này.
Trên người Tú Nương  lúc nào cũng toát ra một khí thế vui vẻ, sáng nay búi tóc thật đẹp, nàng còn vui vẻ đứng trước gương soi đi soi lại, thỏa mãn với những niềm vui nhỏ bé, Tống Tam Lang không sao hiểu được, cũng chẳng thể nào ghen tỵ nổi.
Còn Trần ca nhi bây giờ cũng thế, chỉ khi nào cần đến Tống Tam Lang là cha của nó thì nó mới ra ngoài, còn lại đều tỏ ra rất bận rộn.
Tống Tam Lang trong giây lát cảm thấy hơi buồn bã, mang y phục vào phòng của con trai. Tống Cảnh Trần vừa mới thức dậy, ôm con mèo béo đang nằm trong chăn, thấy hắn vào, liền đặt mèo xuống nói: “Cha, có phải tối qua tâm trạng cha không tốt hay không, sao lại nói chuyện với con kỳ lạ thế?” - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Tống Tam Lang bình thản nói: “Có sao? Con nghĩ nhiều quá rồi, con giờ không phải là đứa trẻ ba tuổi, sao cứ để cha suốt ngày phải dỗ dành con, gọi con là đứa ngoan, đứa ngoan mãi thế. Đừng lề mề nữa, mau dậy đi.”
“Vâng, con dậy ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play