Mẫu thân luôn rất tinh tế, bà cảm nhận được áp lực của nhi tử hơn bất kỳ ai. Nếu lần này thi không đỗ, bà thậm chí không dám tưởng tượng nhi tử mình sẽ bị đả kích lớn đến mức nào.
Giờ đây, cuối cùng mây cũng tan để lộ ánh trăng sáng. Với danh hiệu tú tài làm nền tảng, dù sau này không đỗ cử nhân thì cũng không đến mức mất mặt, bởi lẽ người đỗ chỉ là số ít, còn người trượt mới là số đông.
Tống Nhị Lang và Giang thị cũng vui mừng cho Tống Cảnh Mậu, đồng thời cũng mừng cho cả nhà họ Tống. Hiện tại, Tam Lang đã làm quan, nếu Mậu ca nhi cũng có thể giành được một chức quan nào đó, thì sau này đường đi của Duệ ca nhi và Trần ca nhi sẽ càng thêm thuận lợi.
Tống Đại Lang xúc động đề nghị cả nhà đi đến tửu lâu lớn ăn một bữa để chúc mừng.
Tống Cảnh Trần hào hứng nói: “Đại bá, chúng ta hãy đến Tiêu Lâu đi! Tửu lâu đệ nhất thiên hạ mới xứng đáng để ăn mừng khi ca ca giành vị trí đầu trong phủ thí!”
Tống Đại Lang cười ha ha, véo nhẹ má điệt tử rồi nói: “Đợi khi đại ca con đỗ cử nhân, chúng ta sẽ đến Tiêu Lâu.”
Cả nhà hơn mười miệng ăn, nếu đến Tiêu Lâu ăn một bữa, ít nhất cũng phải gọi mười mấy món. Với giá cả ở Tiêu Lâu, không tốn hơn chục lạng bạc thì không được. Tống Đại Lang thật sự không kham nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play