Chủ nhiệm Lưu liếc nhìn Diệp Thu Oánh và khẽ cau mày.
Không phải trong xưởng không có nữ nhân viên bảo trì, nhưng những người trẻ như vậy thực sự rất hiếm, có khi thật sự là người tài?
Chẳng qua là gà mờ nửa vời, cùng lắm chỉ qua mặt được người thường thôi, muốn sửa máy móc thì phải hiểu mạch điện, càng không thể thiếu thực hành thực chiến, mấu chốt là phải có tay nghề cứng mới có thể sửa tivi.
Ngoài nghề mà đòi so với chính quy?
Nếu không phải Lệ Lệ ba hoa chích chòe khen không ngớt miệng, vợ mình lại giục liên hồi, ông ta cũng không muốn tốn thời gian.
Nếu không phải bây giờ khoa Kỹ thuật đang bận rộn, nghe nói trưởng khoa Thẩm mới được phái xuống định chỉnh đốn lại bộ phận kỹ thuật, người trong khoa Kỹ thuật đều hoảng sợ thì làm gì có người dám đến sửa tivi cho ông ta.
Không phải rõ ràng là lãng phí tài nguyên, lấy quyền thế để tư lợi cho mình sao?
Chủ nhiệm Lưu nhìn, chỉ nhoáng cái chiếc tivi đã được tháo tung ra, cả người ông ta run lên.
Ông ta sốt ruột đến váng đầu mới có thể nghĩ tới chữa lợn lành thành lợn què.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play