"Nói thật cho các người biết, tôi làm như này cũng vì tốt cho mấy người. Sau này tivi màu sẽ thống trị thế giới. Bên nước ngoài đã bắt đầu nghiên cứu sản xuất ra tivi LCD. Đến lúc đó không bán được thì tất cả đều là sắt vụn."
"Bộ trưởng, ông giải thích với bọn quê mùa này làm gì? Họ có hiểu được không? Tôi e là họ chưa từng nghe nói đến. Họ tự mãn đến thế chỉ vì bán vài chiếc tivi đen trắng với mấy cái nồi cơm điện, tưởng rằng họ vượt trội hơn những người khác."
“Đúng là ếch ngồi đáy giếng.”
Đáng lẽ nằm mơ thấy năm triệu cũng nên cười, nhưng những người này lại không bán đi. Đúng là một đám ngu ngốc?
Vốn tưởng là chuyện đơn giản nhưng lại không thu mua được một nhà máy nhỏ, cuối cùng bị từ chối. Họ chưa bao giờ bị tức giận như thế này khi ở trong nước.
Diệp Thu Oánh cũng không giận, cô bình tĩnh bước đến gần chị Tô và nhìn thẳng vào mắt đối phương.
“Các người ở công ty nước ngoài, nói thay họ là điều dễ hiểu. Dù sao thì mấy người cũng được trả lương để làm việc. Nhưng dù gì thì chúng ta cũng là đồng bào, tự hủy hoại uy tín của mình và nâng cao khát vọng của người khác, coi thường doanh nghiệp quốc gia là có ý gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT