Dù có người ứng tuyển, cô vẫn phải đào tạo người ta, chi bằng dạy người của mình.
Chu Khoa hơi băn khoăn: “Người ta thường nói dạy học trò, thầy chết đói.”
Thời đại này đang phát triển, cần các loại nhân tài kỹ thuật, có kỹ thuật không lo không có ăn.
Diệp Thu Oánh nghe xong sững lại rồi đột nhiên cười.
“Nếu ai cũng nghĩ vậy, trường học sẽ không có thầy giáo truyền đạo dạy học.”
Cô lại nhẹ nhàng nói: “Dạy kiến thức chỉ là cơ bản, kiến thức không phải là chết, mà phải linh hoạt. Không chỉ phải học để sử dụng, mà còn phải biết suy luận, điều này không thể thiếu thực hành, thầy dạy nhập môn, còn tu hành thế nào thì tùy người.”
Khuôn mặt nhỏ của Diệp Thu Oánh toát ra vẻ nghiêm túc, vượt tuổi cảm thán: “Trong tương lai, khoa học công nghệ nhất định sẽ tiến bộ, việc học không có giới hạn. Cho nên phải không ngừng nâng cao lượng kiến thức, học không bao giờ hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play