"Anh lại đến nữa rồi. Anh định coi ký túc xá là nhà à? Chạy tới chạy lui mỗi ngày không mệt sao?"
Lời nói thì nói vậy, nhưng trong những ngày bận rộn, trông thấy bóng dáng anh, cô lại cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, như gặp được dòng suối mát giữa mùa hè nóng bức.
"Không mệt."
Anh vui vẻ chịu đựng, chỉ cần được gần cô hơn, gần hơn một chút là tốt rồi.
Cách nhà xưởng khoảng hai cây số có một ngọn đồi nhỏ. Khi hai người đến nơi, hoàng hôn trên bầu trời như mực nước, dần dần lan tỏa, ánh nắng chiều buông xuống như ánh vàng.
Cảnh tượng như tranh sơn dầu, ở nông thôn có thể thấy khắp nơi, thấy nhiều cũng trở nên quen thuộc.
Hai người ngồi sát vai nhau trên sườn đồi, Thẩm Hành đưa hộp cơm trong tay cho cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT