Tóc cô hơi rối, giọng khàn khàn: “Đừng động vào ông ấy, mọi người tản ra, ông ấy đang khó thở, mấy người tụ lại, ông ấy càng không thở được, đi mở cửa sổ đi!”
Người nhà bệnh nhân hoang mang, dù chưa tin lời cô gái nhỏ nói nhưng họ vẫn để người xung quanh tránh xa ra.
Đừng nói là bệnh nhân, đến cả họ nếu bị bao vây như thế cũng sẽ không thở nổi.
Diệp Thu Oánh giơ chai nước lên, định mở cửa sổ nhưng cơ thể có người đỡ lấy.
“Cô muốn đi đâu?”
Cô quay đầu nhìn lại, đúng là Thẩm Hành đã về.
Cô chỉ cửa sổ phía sau: “Bệnh nhân không thở được, tôi muốn mở cửa sổ cho thoáng khí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play