Diệp Thu Oánh liếc nhìn Thẩm Hành đang đứng xếp hàng, tầm mắt dừng lại trên bàn tay trái đã được băng bó của anh.
Đây là thuốc bệnh viện kê vào tối hôm qua!
Diệp Thu Oánh có hơi sửng sốt một chút, tại sao Thẩm Hành lại đưa thuốc mỡ cho cô?
Sau đó, cô liếc nhìn đôi bàn tay có hơi chai sạn và lộn xộn của mình, những vết thương do giá rét trên đó thật sự có hơi chướng mắt.
Nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp người mượn hoa dâng Phật(*) như vậy đấy.
(*): Dùng thứ của người khác để đem tặng, tặng không xuất phát từ cái tâm, ý nghĩa gần giống với câu “Của người phúc ta”.
Diệp Thu Oánh nhìn bốn phía xung quanh, chắc chắn không thể tùy tiện chạy tới "trả hàng", cô chỉ đành đợi Thẩm Hành lấy đồ ăn xong rồi nhanh chóng chạy đến bàn anh ngồi ăn thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT