Dứt lời, Diệp Thu Oánh nở nụ cười.
“Bây giờ tôi với anh cũng được coi là anh em tốt vào sinh ra tử rồi.”
“Ha ha ha, đúng thế.”
Thẩm Hành dở khóc dở cười, cúi đầu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hớn hở và đôi mắt trong trẻo đang nhìn mình của Diệp Thu Oánh, anh bất giác quay đầu sang một bên.
Anh cố gắng nhẫn nhịn cảm giác muốn xoa đầu cô.
“Nếu không còn việc gì nữa, chúng ta đi thôi.”
“Ừm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT