Thẩm Cận Phong và Tần Diệp hợp tác pha chế xong thuốc và thuốc nhuộm, thực ra cũng chỉ mới là bán thành phẩm, cần phải phơi khô rồi mới tiếp tục xử lý.
Thời gian đã trôi qua cả một buổi sáng.
' Không khí thật tuyệt vời, ban đầu tôi không định ngắt lời đâu nhưng nghĩ đến việc họ đang làm áo khoác bằng da heo là tôi không nhịn được mà bật cười ha ha ha 
‘ Cười gì chứ? Tôi vừa nghĩ đến chiếc áo khoác da heo mà Thẩm đại lão và Diệp thần vất vả làm ra, xét theo một ý nghĩa nào đó, chiếc nồi đất trước đó và chiếc áo khoác da heo này chẳng phải là tín vật định tình sao?! Nhưng mà khi họ ra khỏi chương trình thì sẽ không còn nữa! Tôi nghĩ đến là đau lòng muốn chết! Thẩm đại lão và Diệp thần sau khi ra ngoài chắc sẽ cảm thấy hụt hẫng lắm… ’
‘ Hu hu, bạn nói vậy cũng đúng, cái chương trình chết tiệt này! Nhưng nghĩ tích cực lên, ký ức vẫn còn đó, sau này ra ngoài làm lại là được mà ’
‘ Không, bạn không hiểu đâu, quan trọng không phải là làm lại mà là làm chính cái sản phẩm đó vào cái thời điểm đó! Nó chứa đựng tâm trạng và cảm xúc lúc ấy! Nhưng thôi, tôi chỉ có thể tự an ủi mình rằng, sau này họ sẽ có thật nhiều khoảnh khắc ý nghĩa như vậy QAQ ’
‘ Nói chứ, không ai khen Diệp thần trí nhớ siêu phàm à? Hôm qua Thẩm đại lão dạy, bây giờ anh ấy vẫn còn nhớ! Là một mầm non tốt để học y! ’

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play