Câu khen kia của Thẩm Cận Phong thật ra chẳng có ý gì khác, chỉ là cậu đang tưởng tượng đến viễn cảnh sau khi rời khỏi hoang đảo: có nhà, có xe, có tiền, có thời gian, một cuộc sống sung sướng không gì sánh bằng.
Việc Tần Diệp giới thiệu hơn trăm bộ phim ngay một lúc đã cho cậu một cách giết thời gian rất hiệu quả.
Chỉ có điều, sau khi khen xong, thấy biểu cảm của Tần Diệp rõ ràng đang cố nhịn cười mà vẫn không giấu được niềm vui, cậu bỗng khựng lại.
Thôi rồi, người đang yêu thầm chắc lại tự mình cảm nhận được “ngọt ngào” nữa rồi.
Thẩm Cận Phong quay đầu đi, nuốt ngược lời khen định nói vào trong.
Cậu thì không cần phải ghi chép lại như Cố Thanh Thanh — dù gì cũng đã xuyên qua bao nhiêu thế giới, nếu không có kỹ năng kiểu như "nhìn qua là nhớ" thì đúng là có lỗi với thân phận người xuyên nhanh rồi.
Và rõ ràng, những biểu cảm “nhỏ nhặt” của của Tần Diệp có chút phụ lòng danh hiệu Ảnh đế Tam Kim của anh — đến cả khán giả cũng nhận ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT