Đợi đến khi thuốc sắc xong, Cố Thanh Thanh không chần chừ lấy một giây, lập tức nhận lấy bát thuốc rồi “ực ực” uống cạn.
Uống xong, dù trán vẫn còn hơi nóng nhưng cậu ấy cảm thấy cơ thể mình lúc này nhẹ nhõm chưa từng có.
"Lão đại, em thấy mình bây giờ hoàn toàn khỏi rồi! Có thể một hơi chạy ba nghìn mét trên sân vận động!" Ký ức của Cố Thanh Thanh dừng lại ở cấp ba, môn thể thao dài nhất trong hội thao cấp ba là ba nghìn mét.
Nói xong, cậu ấy lon ton chạy đến bên cạnh Thẩm Cận Phong, động tác thuần thục cúi đầu đưa cổ ra, hơi khom người xuống để Thẩm Cận Phong có thể tiện tay xoa đầu mình.
Ngoan (chân) ngoãn (chó) cực kỳ.
‘ Tôi thật sự phục rồi, cảm giác sau chuyện này, Cố Thanh Thanh hoàn toàn một lòng một dạ với Thẩm đại lão rồi ’
‘ Thuốc là do Thẩm Cận Phong đi hái về, cậu ấy không hỏi han gì, uống cái ực luôn. Nói thật chứ, nghệ sĩ trong giới giải trí rất khó mà tin tưởng người khác đến mức này ’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT