Nhìn cái ao trước mặt, sắc mặt Trần Phúc Hải tái nhợt, thật chẳng lẽ là trời muốn tuyệt hắn sao?
Bởi vì không biết phải an ủi Trần Phúc Hải như thế nào mới tốt nên đám người Lương Chính Kiều cũng im lặng, lúc trước Phương Minh đã nói, biện pháp giải quyết duy nhất chính là trồng lại cây tử đằng này lên trên phần mộ thư sinh lúc trước, để cây tử đằng lại được làm bạn cùng thư sinh, nhưng bây giờ người phụ trách làng du lịch này lại nói cho bọn hắn biết, phần mộ nơi này đã bị đào đi từ lâu rồi.
Về phần thi cốt trong mộ, bởi vì đó là mộ phần vô chủ, không có hậu nhân đến nhận lãnh, cũng không biết đã bị công nhân chôn ở nơi nào rồi.
Bình thường khi đào được phần mộ, chắc chắn công nhân thanh lý mộ phần sẽ không dám ném loạn khắp nơi, sẽ một lần nữa tìm một chỗ chôn nó xuống, đây là luật lệ, để tránh âm hồn của người chết tìm đến báo thù.
Nhưng mấu chốt là làng du lịch đã được mở mang hơn mười năm, đã sớm không biết những công nhân xây dựng làng du lịch ngày ấy phân tán tới nơi nào, mà trong số tài liệu của nhân viên làm việc trong làng du lịch này cũng không có tài liệu của đội ngũ xây dựng kia. Dù sao thì đội thi công thời ấy cũng không nề nếp như thời hiện tại, một công trình lại phân khoán cho vô số đội thi công nhỏ khác, mà những đội thi công nhỏ này đều là do chủ thầu lâm thời tạo thành, làm gì có thể tìm được người nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT