Cổ trại Ba Toa, Phương Minh dẫn theo Lăng Duy tới đây thêm lần nữa, dọc theo đường đi Lăng Sở Sở không ngừng hỏi Phương Minh cùng Lăng Duy, rốt cục hai người gặp cái gì trên núi Thiên Táng, chẳng qua Lăng Duy lại che che lấp lấp không chịu nói rõ, chỉ nói ba xạo khỏa lấp đi, nhất là về chuyện chính bản thân mình trở nên già nua lại càng không nhắc lấy một lời.
Nhìn Lăng Duy che trên giấu dưới nói chuyện này ra, trên mặt Phương Minh thoáng qua vẻ suy tư, chẳng qua theo sau chính là khôi phục như lúc ban đầu.
Cổ trại Ba Toa thực sự phong trại, ở ngoài toàn bộ trại không nhìn thấy bất kỳ người nào, thậm chí ngay cả rau dưa bên trong những ruộng đất kia đều không có ai đi ngắt lấy, toàn bộ cổ trại nhìn từ đàng xa nhìn không khác gì một trại chết, trên đường nhỏ trong trại cũng không nhìn thấy bóng người.
Khi Phương Minh dẫn theo Lăng Duy lại bước vào cổ trại Ba Toa, chính Lăng Duy cũng đã nhận ra bầu không khí trong trại khác hẳn với ngày trước, nếu như nói trước đây cổ trại Ba Toa cho cậu ta một loại cảm giác già nua tiêu điều, như vậy hiện tại cổ trại Ba Toa cho cậu ta một loại cảm giác không khí trầm lặng.
"Người đâu, mọi người đi nơi nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT