"Phương Minh, anh mau nhìn, ở đây còn có chữ."
Trong lúc Phương Minh còn đang suy tư, Lăng Duy lại phát hiện ra một hàng chữ trên bãi đất trống khác, hàng chữ này ngược lại cậu ta biết.
"Lão đạo dưới cơ duyên xảo hợp đi ngang qua nơi đây, bia công đức, bức tranh tiên đoán, không nghĩ tới trên đời này lại còn có đại năng như thế, đáng tiếc, đáng tiếc... Cuối cùng cũng hóa thành một đám bụi bậm."
Đoạn văn này ngược lại là chữ hiện đại, mà khi nhìn thấy nét chữ này, Phương Minh sửng sốt một chút, bởi vì chữ viết này cậu rất quen thuộc.
"Sư phụ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play