Sau khi xuống xe ở nghĩa trang, vẻ mặt Lâm Chân tràn đầy nghi ngờ, không rõ vì sao người thanh niên trẻ tuổi không khác gì mình trước mắt này lại muốn dẫn mình đến nơi đây.
Dọc theo con đường này, tuy rằng Lâm Chân không chủ động mở miệng nói chuyện, nhưng cậu một mực yên lặng quan sát đối phương, kết quả sau cùng lại phát hiện đối phương còn bình tĩnh nhẫn nại hơn cả bản thân mình, một đôi mắt kia yên tĩnh như nước hồ mùa thu, căn bản không thể nhìn ra bất kỳ tin tức hữu dụng nàotừ trên nét mặt đối phương.
"Tôi tên Phương Minh."
Giữa lúc Lâm Chân nghi ngờ, đột nhiên nghe được lời nói của đối phương, cậu theo bản năng liền trả lời: "Tôi là Lâm Chân."
"Tôi biết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT